trc hết cũng cần fải định nghĩa thế nào là noí xâú: mình ko có mà người khác thêm thắt dzô thành có, hay đó là khuyết điểm của mình mà đôi khi trc mặt mình ng` ta ko dám nói?. đôi khi ng` ta thường hay lãng tránh việc phải đối mặt với khuyết điểm của mình, cả tui cũng dzậy thôi. Ở đây, tui hỉu cảm nhận của Q. E hèm, công tâm mà nói thì cả fe đều có lỗi.
1. Nói xấu ng` khác là ko nên, có j` thì thẳng thắng góp ý, nhưng quả thật cũng có những cái khó mà nói thẳng đc.
2. Khi nghe ai đó nói j` về mình thì trc hết fải suy nghĩ xem điều đó đúng hay sai, nếu đúng thì khắc fục, sai thì nói rõ dzới ng` kia là mình hoàn toàn đúng.
Nói thật thì lúc nào cũng mất lòng cả, nhưng chủ yếu là cách ng` ta tiếp nhận với sự thật thế nào thui.
Nhưng mà nói chung thì nếu mình hoàn toàn tự tin với bản thân thì ng` ta nói j` mặc kệ, như tui nè, cũng có khối ng` ko ưa, xỏ xiên tùm lum, nhưng mà kệ, mình đâu có tốn hơi đâu mà sợ, còn nếu mà có lỡ nghe thì cứ lỗ tai này bay wa lỗ tai kia rùi bay đi lun cho rùi, để trong lòng làm chi, răc rối, fức tạp, tự mình thấy bực bội ko hà.
Hi`hi, tui cũng hok chắc là ý kiến của mình có ích, nhưng ko ai bùn nếu tui nói thẳng dzậy chứ?!